Đồng hồ sinh học của An Hách vào thời gian làm việc và cuối tuần là hai hệ thống độc lập, vào ngày đi làm thì cứ sáu giờ là sẽ đánh thức y, còn cuối tuần nếu không có sắp xếp gì đặc biệt thì tùy, có khi dậy sớm, có khi lại ngủ thẳng đến tận buổi chiều.
Vừa nhận công tác có một năm, được phân công một cái ban thối rữa không ai cần, mỗi ngày đều bận đến gần chết, đồng hồ sinh học cứ cuối tuần là lại bãi công, có đôi khi y cảm thấy mình có thể ngủ thẳng cả hai ngày cuối tuần.
Đồng hồ sinh học hôm nay chắc là điều chỉnh vào buổi trưa, cho nên đến mười giờ sáng khi chuông cửa bắt đầu ca hát, An Hách còn đang trong cơn mơ màng, coi chuông cửa như chuông điện thoại di động, liền ném điện thoại vào trong bồn tắm. Có điều điện thoại này cũng thật cứng quá, ném vào bồn tắm rồi mà vẫn kêu lên không ngừng, cho đến khi y bị đánh thức.
Lúc mở cửa, Na Thần mặc một bộ đồ thể thao, tay cầm cà mèn đứng ở ngoài cửa, trên má trái còn có một vết thương, có điều hắn cười rất rạng rỡ.
“Mặt cậu bị sao vậy?” An Hách đỡ cánh cửa, thắc mắc, có chút giật mình quan sát mặt y.
“Sáng nay tập mạnh quá nên ngã nhào xuống, không sao đâu.” Na Thần bước tới ôm y đi vào bên trong, nhấc chân đá cửa đóng lại.
“Buổi tập của cậu sáng nay chắc có độ khó rất cao ha…” An Hách cười khẽ, “Tôi đi mặc quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-anh-dep-trai-toc-gia-rot-roi-kia/3115085/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.