Editor: Ngansieunhann
Beta-or: Mặc Doanh RF
Hôm ấy, sau khi đưa Hạ Đồng Đồng về trường học, Trần Thanh Dương về đến nhà, việc đầu tiên là bật máy tính, mở một nhóm chat QQ, cũng không xem có ai online không, hét lớn một tiếng: “Gia đã làm xong.”
Sau đó…
Lâm thiếu: Móa! Ngày mai trên tỉnh lại phái người xuống kiểm tra, gia bực bội!
Hạ thiếu: Móa! Hai người mẫu đánh nhau cào xước mặt nhau, gia bực bội!
Đại Quý: Móa! Lão gia tử (*) nhìn thấy gia ăn cơm sẽ khóc, gia bực bội!
(*)Ý chỉ con trai Đại Quý
Tiểu Kỷ: Móa! Vườn bách thú gọi điện nói con bò tót gia nhận nuôi bị bệnh, gia bực bội!
Mập mạp: Tất cả đều đi chết đi cho gia!
Lâm thiếu: Hình như gia thấy mập.
Hạ thiếu: Gia không thấy gì hết.
Đại Quý: Gia không nhìn thấy cái gì quá 200 cân.
Tiểu Kỷ: Mập là cái gì?
Mập mạp: …
Trần Thanh Dương đang suy nghĩ, quen biết một đám khốn nạn này thì có ích gì? Ngoại trừ những lúc bỏ đá xuống giếng, khi cười hả hê thì chẳng khác gì bọn khỉ cấp cao cả, mấy tên khốn kiếp này đã mang tới tác dụng gì trong cuộc đời của anh vậy?
–
Mà ngay lúc ấy, khi Hạ Đồng Đồng mở cửa ký túc xá, không ngờ lại nhìn thấy Ngải Toa và Bành Tuệ ở trong phòng, trên mặt đất đặt mấy cái vali, trên giường đều trải chăn đệm đầy đủ, hoàn toàn giống như là ở lại.
Ngải Toa, Bành Tuệ, Hạ Đồng Đồng và Từ Bội không học cùng khoa, do trong ngành kĩ thuật chuyên nghiệp mỗi ban đều có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-anh-beo/55348/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.