Trần Thanh Dương đã từng nói với Hạ Đồng Đồng rằng thiếu gia Đại Quý rất hoạt bát, sau một bữa cơm, Hạ Đồng Đồng phát hiện thiếu gia Đại Quý quả nhiên không phải hoạt bát bình thường, từ đầu tới cuối đều trưng ra bộ dáng vui vẻ, giữa bữa chỉ vì cướp được một miếng thịt trong đũa của Lạc Giai Dung mà cười ha ha. Hơn nữa còn vỗ bàn cười lớn nói với Lạc Giai Dung: “Cô bé này thật thú vị, thật sự chỉ ăn thịt giống mập mạp, còn hát bài hát của mập mạp, bao nhiêu năm rồi mập mạp không có cô gái nào thú vị như vậy theo đuổi.”
Ê! Cái gì gọi là cô đuổi còn tên mập chạy chứ, rõ ràng là tên mập kia dây dưa không rõ với cô có được không?! Hạ Đồng Đồng nhét một miếng thịt kho tàu to vào miệng, nhìn chằm chằm người đàn ông tự quyết định trước mặt, ra sức nhai. Đây là người làm ra chiếc bật lửa kì diệu kia? Thế giới này thật huyễn hoặc đúng không?
Sau đó bàn tay to của Quý Nghiêu liên tục gõ lên mặt bàn, chỉ vào Hạ Đồng Đồng nói: “Được rồi, em gái trẻ này cũng không tệ lắm, gia thay mặt đồng bọn mập chấp nhận em, mấy năm này thịt của mập mạp nhiều hơn, làm việc chậm chạp thật nhàm chán.”
Hạ Đồng Đồng bị sặc thịt kho tàu. Bị sặc thịt, đây quả thật là một bi kịch…
Nhận chén trà Lạc Giai Dung đưa, còn chưa kịp nói một tiếng cám ơn, giọng nói hào khí kia lại vang lên: “Em gái trẻ, em tên gì?”
Hạ Đồng Đồng quyết định không vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-anh-beo/55345/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.