Nhiều khi anh cũng không thể nghĩ được cô vợ còn ham ăn ham chơi của mình thật ra rất chu đáo ấy chứ. Buổi tối trước ngày anh đi còn tận tay xếp đồ vào vali cho anh không cần phải nhờ đến dì Mai nữa. Nhiều khi mắng với đe cô nhiều trông cũng tội mà không la không mắng thì lại sợ lờn mặt.
Sáng sớm khi anh chuẩn bị lên sân bay lúc ấy cô vẫn còn ngủ. Vừa cài cúc áo sơ mi anh vừa đứng trước giường ngắm cô 1 xíu cho đỡ nhớ. Cô gái nhỏ trong chăn quờ qua quờ lại không có ai nằm cạnh liền ngồi dậy dụi mắt. Mặt mày vẫn say ke chưa tỉnh ngủ hỏi anh trong tiếng ngáp dài:
- Anh đi hả?
Gã ngồi xuống giường, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng hít thật sâu mùi thơm quen thuộc mà dịu dàng nói:
- Em cứ nằm xuống ngủ tiếp đi. Mai mốt tôi về rồi không cần tiễn.
Còn cô, mặc dù trong lòng không muốn rời xa anh chút nào cả nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ:
- Tui dậy đi vệ sinh mà ai hơi đâu đưa tiễn anh.
Thiệt, nãy nhìn cô ngủ còn thấy thương thương nhớ nhớ trong lòng, giờ mở miệng ra 1 cái muốn sút cô 1 cái bay xuống giường ghê.
- Vậy thôi thằng này đi đây.
Nói rồi anh lạnh tanh đứng dậy, nhìn cô 1 cái rồi quay đầu bỏ đi không thèm đoái hoái gì tới cô nữa, khiến cô liền hụt hẫng như bị bỏ rơi mặt ngơ ngẩn trông thấy rõ. Nhưng khoảnh khắc tay vừa chạm đến nắm cửa, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-ai-them-lay-anh/3510845/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.