Theo thói quen, thằng Luân vươn qua hôn cái chụt lên má cô 1 cái, sau đó kéo dây an toàn thắt lại cho cô cẩn thận. Nhìn qua thằng bạn trai đã yêu 3 năm nay đang dòm mình cười toe toét. Vì từ giờ thành phố đã bỏ lệnh phong toả, 2 đứa sẽ tha hồ được ở bên nhau. Cô lườm nguýt nó 1 cái, sau đó hối nó chở ra quán phở quen thuộc để ăn cho đã miệng, sau mấy tháng dịch thèm muốn đựng nước miếng thành tô. Rõ khổ, mang tiếng con nhà đại gia vậy chứ, cô nương đây xài tiền nhỏ giọt, ăn uống cũng bình dân giản dị dữ lắm. Không hoang phí đốt tiền như rơm rạ giống những nàng thiên kim tiểu thư khác đâu. Cái gì cũng canh ke xem có đáng không mới chịu chi. Đến thằng Luân nhiều lúc cũng phải bực bội vì cái nết tiết kiệm này của nhỏ người yêu mình.
- Hôn 1 cái đi rồi anh chở đi!
- Dọng vào mỏ đó ở đó mà hôn.
- Hôn đi, bù mấy tháng dịch đi. Lẹ!
Cái mặt tỏ ra bực dọc vậy chứ, cô cũng nghe lời vươn qua đặt môi lên mỏ thằng nhỏ. Để nó hết nói nhây chở đi ăn cho lẹ còn kịp giờ học.
Chuyện tình của cô và thằng bạn thân thật sự bắt đầu cách đây hơn 3 năm, từ sau buổi lễ Tổng Kết lớp 12. Mọi thứ bị thúc đẩy đến cao trào, khi thằng Phú đại diện khối 11 lên hát tặng các anh chị khoá trên 1 bài thay cho lời tạm biệt của các đàn em. Ngay khi bài hát vừa kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-ai-them-lay-anh/3471887/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.