_”hừ, lão già chết tiệt, rốt cuộc trong đầu cha chứa cái gì vậy hả, ngoài những thứ này ra thì cha còn biết nghĩ đến thứ gì khác nữa không vậy hả?”
Hàn Dương Băng thô bạo xách hai lỗ tai Hàn Minh kéo lên, khiến cho hai lỗ tai hắn đỏ bừng, đôi mắt không ngừng rơm rớm những giọt nước mắt.
Ô ô ô, nó không phải là tiểu ma nữ mà là đại ma vương mới đúng a~ Thủy Linh ơi, nàng đang ở đâu vậy xuống đây mà coi con gái nàng đang khi dễ ta nè. (T.T)
_”Băng nhi, con có thể nào nhẹ tay một tý được không, tai ta sắp đứt ra vì con rồi nè, nói gì thì nói ta cũng là cha con mà, con làm như thế khác nào là bất hiếu đâu.”
Hàn Minh vừa mếu máo, vừa kể lể nhắc lại thứ tự cấp bậc thân phận giưã hai người, hòng mong con người nào đó tỉnh ngộ, nhưng đáng tiếc mỗ nữ của chúng ta lại không phải là con người bình thường thì làm sao mà hiểu được đạo lý này được cơ chứ.
Hàn Dương Băng khẽ cười khẩy, khinh miệt nhìn mỗ nam nào đó đang ai oán.
_”Ô, có vẻ dường như cha đã quên bản thân mình bây giờ là cái dạng gì nhỉ? Để con nhắc lại cho cha nhớ nhé, uhm, nếu không nhầm thì hình như là một nữ hài tử nhỏ nhắn, xinh xắn, đúng không nhỉ?”
Nàng đặc biệt nhấn mạnh hai chữ nhỏ nhắn và xinh xắn, khiến cho sắc mặt Hàn Minh không khỏi biến thành một màu đen thui, đen thủi, chết tiệt, còn nhắc lại cho hắn nhớ nữa chứ, có biết đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nao-loan-tieu-thuyet/39584/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.