🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trát Lạt tuy bị thương đến nhận không ra hình thù nhưng tôi biết đó chỉ là những vết thương ngoài da chứ không tổn hại gì đến gốc rễ, chỉ cần yên ổn dùng thuốc qua mười bữa nửa tháng sẽ có thể khôi phục phần nào.



Về việc đưa anh ta ra khỏi Đại Đô đương nhiên tôi cũng đã nhờ Trà Luân thực hiện, tuy Trà Luân là em ruột của Thoát Hoan nhưng em ấy là người hiện tại tôi có thể tin tưởng nhất trong lúc này, bởi hơn ai hết Trà Luân là người mong Trát Lạt được sống. Thêm nữa, tôi tin tưởng khả năng của Trà Luân, võ nghệ của Trà Luân không hơn kém tôi là mấy. Tôi biết anh ta vẫn nghe được tôi nói, bèn mở lời:



- Hóa ra anh chẳng phải kẻ câm điếc như tôi nghĩ, anh lại là đồng bào với tôi.



Trát Lạt nghe tiếng tôi liền mở mắt, giống như đã đợi tôi rất lâu rồi, cũng không biết suy nghĩ như thế nào mà lấy hết sức nói với tôi:



- Ta xin lỗi!



- Vì cái gì? – Tôi hỏi.



Tôi không biết anh ta muốn xin lỗi tôi cái gì, nếu như xét về mức độ ưu tiên thì tôi mới phải là người nên xin lỗi anh ta trước. Nếu như tôi không gặp gỡ anh ta ở Đại Đô, thì anh ta cũng không rơi vào bước đường này. Trát Lạt gắng gượng ngẩng mặt lên nhìn tôi, đáp:



- Vì không cứu được em trở về!



Nếu như nói vậy thì mọi chuyện lại khác, dù tôi không biết anh ta là ai, thân phận mình như thế nào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nao-hay-xuan-menh-mong/2673558/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nào Hay Xuân Mênh Mông
Chương 19: Nắng ấm ở đại đô
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.