Hoá ra đó là Hoài Nhân Vương Quốc Kiện, người này chỉ tầm tuổi Quốc Toản.
Sau khi cậu ta chết, tôi cũng như bừng tỉnh lập tức cùng ba quân ngăn cản bọn giặc Thát vượt sông. Trong trận này quân Thát rơi xuống sông chết chìm quá nửa, xác chết như muốn lấp đầy sông Như Nguyệt. Thoát Hoan vẫn chạy trốn được cùng đám tàn quân, anh ta quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt như rắn độc.
Lúc ấy cầu phao cũng đứt lìa kéo theo ngàn vạn quân Nguyên chìm xuống lòng sông.
Sau này tôi lại nghe nói Thoát Hoan cùng đám tàn quân chạy tới Vĩnh Bình đã bị các anh tôi phục kích. Mưa tên đổ xuống, Thoát Hoan đã phải nằm trong ống đồng để binh lính khiêng về Nguyên quốc.
Lúc nghe tới đó tôi từ trên giường nhổm dậy, có chút không thể tin.
Còn nhớ năm xưa Thoát Hoan lần đầu xuất hiện ở Thăng Long, kiêu căng ngạo mạn chẳng khác gì con của trời, khí thế đến mức chẳng ai dám nhìn thẳng. Vậy mà hôm nay sa cơ lỡ vận chạy trốn như loài chuột lang.
Sau này tôi mới nghe Trần Khâm kể về loại tên độc mà ngay cả kẻ tự mãn như Thoát Hoan cũng hoảng hốt.
Thời thế thay đổi, bất cứ ai cũng không thể chống lại vận mệnh của trời, đội quân hung hăng tàn bạo nhất cuối cùng cũng thất bại trên đất Đại Việt.
Sau trận đánh ấy tôi lại đưa quân đi họp mặt với quân của Trần Khâm ở Thiên Trường. Ngày nhớ đêm mong khiến tôi có chút gấp gáp, ngựa phi nước đại vượt cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nao-hay-xuan-menh-mong/2673426/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.