_ Ây da, lạnh quá, oa... (Vân Đào một tay xoa xoa huyệt thái dương, một tay chống xuống đất, hai mắt mơ hồ)
_ Tiểu thư người sao vậy, không nhận ra chúng nô tì hay sao? Mau mau lấy khăn cho tiểu thư, đưa người về phòng (chúng nô nì cuốn quít)
_ Phiền quá, ồn ào mệt chết đi được! (Vân Đào nhíu mi tâm cặp mắt mơ hồ)
_ Á!
Vân Đào chưa kiệp định hình thì cả người đã bị Nam Cung Nguyệt bế sốc lên, hắn bế nàng về phòng, bước chân có chút gấp gáp
_ Ngươi làm cái gì vậy hả? Thả ta xuống, ai cho ngươi bế ta? (Vân Đào)
Nam Cung Nguyệt im lặng nhưng bước chân của hắn không dừng lại mà đi tiếp
_ Nam Cung Nguyệt! Thả ta xuống, tên hổn đản này
Nam Cung Nguyệt dừng chân nhìn người trong ngực không ngừng cựa quậy hắn lạnh giọng
_ Im lặng cho ta, còn nói nữa ta quăn nàng xuống hồ
Vân Đào giật mình, tự dưng hắn quát nàng, bắt nạt nàng, tức giận mà, thấy nàng yên lặng không cựa quậy hắn nghĩ nàng cũng ngoan, nhưng đi đc vài bước
_ Á, nhã ra, nhã ra
Vân Đào thành công cắn vào vai hắn, cắn thạt mạnh như trả thù việc vừa rồi, Nam Cung Nguyệt cắm răng chịu đau, chân vẫn bước tiếp, đặt nàng lên trên ghế
_ Nhã ra được rồi, thịt ta thơm ngon đến thế sao hửm
_ A tới rồi à, thơm cái con khỉ, ai cần ngươi bế ta, rõ ràng là ngươi lợi dụng bản cô nương đây (Vân Đào ấm ức)
_ Mau thay y phục cho tiểu thư các người đi (Nam Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-yeu-ta-khong/1706555/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.