Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59
Chương sau
Nam Cung Nguyệt trầm tư trong thư phòng, Mỵ Ảnh và Cẩm Quân cũng thấy chủ tử hình như đang suy tư chuyện gì đó, trước giờ rất hiếm khi Vương gia trầm ngâm như thế "Chiêu Lăng đã xuất hiện, cô ta sao lại có miến ngọc đó. có phải đây là lần gặp đầu tiên của bọn họ? nếu ta nhớ không lầm, sau khi hoàng huynh lên ngôi mới gặp Tương Kỳ, như vậy chẳng lẽ phải 4 năm nữa Tương Kỳ mới xuất hiện... Cung chủ Bạch Hoa Cung, ngọc bội, Chiêu Lăng có quan hệ gì chăng, hay Chiêu Lăng là... hây (thở dài),là ai thì cang hệ gì đến ta chứ " Đêm dài cứ thế trôi qua,sáng hôm sau Nam Cung Nguyệt vào cung thỉnh an Vân phi _ Mẫu thân, nhi thần đến thỉnh an người sau tiếng ừ của Vân phi, Nam Cung Nguyệt phát hiện bên cạnh Vân phi còn có thêm một người nữa _ Chiêu Lăng, nữ nhân ác độc (Nam Cung Nguyệt, mặt lạnh khinh thường) bổng một giọng nói yếu đuối mềm mỏng dễ nghe vang lên _ Vân Đào Tham kiến tam vương gia, lần đầu gặp nếu tiểu nữ có gì thất kính, mong tam vương gia bỏ qua (Vân Đào cúi đầu hành lễ, trong giọng nói có chút rung rung vì sợ nhưng khi cuối đầu khóe miệng có chút cong "ý chỉ Vân Đào đang cười") _ Chiêu Lăng ngươi lại dỡ trò gì nữa đây! (Nam Cung Nguyệt) _ tiểu nữ, tiểu nữ là Vân Đào, vương gia có lẽ người nhận nhầm người (Vân Đào) _ Chiêu Lăng ngươi thật biết diễn trò, nữ nhân ác độc này (Nam Cung Nguyệt giọng nói có chút giận dữ) _ Vương gia người đã lầm... ta ta.. huhu.. huhu... (Vân Đào) Vân phi ngồi bên cạnh, chau mày "nha đầu này lúc nãy lanh lẹ hoạt bác, thoáng chút lại giả tiểu thư nhu nhược, Nguyệt Nhi sao gọi nàng là Chiêu Lăng" _ Nguyệt Nhi có coi ta ra gì không, ta còn sống ở đây mà! _ Mẫu thân ta... (Nam Cung Nguyệt ngập ngừng, khóe miệng giật giật, quăng cho Vân Đào ánh mắt cảnh cáo) _ Vân Đào là người mà ta sẽ ban hôn cho con, từ nay về sau con phải đối xử tốt với Vân Đào biết không? _ Không được! (Nam Cung Nguyệt) không khí trở nên tỉnh lặng, Vân phi phẫn nộ nhìn Nam Cung Nguyệt _ Vân Đào là người vô tâm (không có tâm tư cảm xúc quan tâm, quyến luyến),nếu lấy Vân Đào, vương gia e sẽ khổ. trong lời nói của Vân Đào hàm chứa ẩn ý "ta không đồng ý, ngươi đừng tưởng chỉ có ngươi" _ Không bàn cãi nữa, ta sẽ chọn ngày. Nguyệt Nhi, Đào Nhi hai ngươi về đi _ Mẫu thân! (Nam Cung Nguyệt) _ Ta mệt rồi (hai vị cung nữ đỡ Vân phi đứng dậy về phòng) Nam Cung Nguyệt và Vân Đào lặng lẽ rời cung. cả hai mang nét mặt vô cùng biểu cảm, Nam Cung Nguyệt cau có khó chịu trong khi Vân Đào ở phía sau cười công môi "ta thấy ngươi cũng thật thú vị, nhưng mà tám năm trước ta đã đem mình sau này gã cho huynh âý rồi, xú tiểu tử của ta"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59
Chương sau