Thời tiết Hàng Châu u ám và chẳng thể đoán trước, gần đây đang chịu ảnh hưởng của bão nên lại càng khiến người ta khó mà nắm bắt. Ra khỏi cửa hàng, trên tay Nguyên Phi Cách là một chiếc ô cán dài.
Đây là kinh nghiệm được đúc rút sau khi bị ướt như chuột lột ở Lâm Thành hai ngày trước, hôm nay Nguyên Phi Cách đã tự giác đi mua ô. Bạn sẽ không biết cơn mưa xối xả bất thình lình ập đến khi nào đâu.
Chẳng có ai đi du lịch một mình lại phàn nàn khi đối mặt với tình huống xấu cả, anh cũng khổ lắm chứ.
Sau khi ra ngoài đi dạo mấy tiếng, trời bỗng đổ mưa thật, nhưng lần này chỉ là vài giọt mưa nhỏ tí tách. Anh bật chiếc ô mới mua lên, chuẩn bị quay về khách sạn.
Giờ đã hơn 12 giờ, trên đường đèn điện sáng trưng, nội thành vẫn náo nhiệt như cũ.
Anh hạ thấp vành mũ, khẩu trang màu đen che khuất hơn nửa khuôn mặt, sau đó đi qua đám đông về hướng khách sạn mình đang ở.
Trong đại sảnh không có người, anh cụp ô lại rồi cởi mũ ra, khẽ giũ sạch những giọt nước dính trên ô, sau đó nhấn nút thang máy rồi đứng đợi.
Vừa mới bước vào thang máy đã nghe thấy có tiếng nói chuyện dần tới gần, anh vươn tay nhấn nút giữ thang máy đang chuẩn bị đóng lại, chợt thấy một nhóm người vừa nói vừa cười đi đến hướng này.
Nguyên Phi Cách liếc nhìn mấy bận, phát hiện hình thức trang phục bọn họ đang mặc đều cùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-xuan-khong-muon/2771005/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.