Thấy anh vào phòng ngủ, Hòa Yến nhàm chán nhìn lướt qua túi hồng trên bàn, sực nhớ ra.
Cô xoay người gọi với vào phòng: “Nguyên Phi Cách!”
“Ơi?”
Giọng người đàn ông nhỏ hơn vì bị ngăn cách qua một cánh cửa, Hòa Yến đợi một lát rồi mới nói: “Em mới mua hồng nè, mình còn chưa ăn đâu.”
Nguyên Phi Cách trải ga giường xong đi ra, thấy cô cầm hai quả hồng tròn vo đo đỏ lắc qua lắc lại, anh hỏi: “Sao em lại mua hồng?”
“Hôm qua là tiết Sương Giáng còn gì, ở chỗ chúng em đều phải ăn hồng, đây lại là lần đầu em đến nhà anh, dù sao cũng phải mang quà gặp mặt chứ.”
Anh cầm khăn khô lau tóc, nhận lấy quả hồng cô đưa, nhân cơ hội hôn cô một cái: “Em lễ phép ghê nhỉ.”
Nghe ra ý trêu chọc trong lời anh, Hòa Yến cũng không giận, cô bóc vỏ hồng, bỏ thịt quả mọng nước vào miệng rồi gật gù tán thưởng: “Ừm, ngọt ghê!”
Cô nhanh chóng ăn hết một quả, vươn tay toan lấy quả thứ hai.
Nguyên Phi Cách mở miệng nhắc nhở: “Quả hồng mang tính hàn, một ngày ăn 1, 2 quả là được rồi.”
“Ò.”
Nguyên Phi Cách cất túi hồng vào tủ lạnh, rồi dọn rác sau khi ăn xong vào thùng rác. Sau đó anh giành lấy Đại Ca Đại trong lòng cô để cho cô đi ngủ.
Hòa Yến ngẩng đầu: “Anh không buồn ngủ ạ?”
Đại Ca Đại nằm chống vó trong vòng tay anh, tư thế kia chẳng khác gì bế trẻ con, vừa buồn cười vừa dễ thương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-xuan-khong-muon/2770976/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.