Đoàn người ngựa của Nam Cung Dạ Thần đi được một đoạn đường xa, Âu Dương Nguyệt Anh ngồi trong xe hơi khó chịu.
“Dạ Thần, Tướng Công, Phu Quân..” Âu Dương Nguyệt Anh vén rèm cửa sổ lên nhìn Nam Cung Dạ Thần ở phía trước gọi.
“Chuyện gì?” Nam Cung Dạ Thần vẫn cưỡi ngựa ở phía trước hơi quay đầu lại hỏi.
“Còn xa không? Ta sắp chán chết rồi!” Âu Dương Nguyệt Anh buồn rầu nói.
“Ở phía trước thôi, không lâu nữa đâu tẩu tẩu.” Nam Cung Minh Triệt trả lời.
“Ta muốn cưỡi ngựa!” Âu Dương Nguyệt Anh nói.
“Nàng ngoan ngoãn ngồi yên trong xe đi!” Nam Cung Dạ Thần trả lời.
“Tiểu Triệt, đệ cho ta mượn con ngựa của đệ đi!” Âu Dương Nguyệt Anh nói.
“Tẩu tẩu à, tẩu đừng gây rắc rối cho đệ nữa!” Nam Cung Minh Triệt trả lời.
“Các người không cho ta cưỡi ngựa thì ta xuống đi bộ đó! Ngồi xe ngựa chán chết rồi, ta thà xuống đi bộ để vận động!” Âu Dương Nguyệt Anh nói dỗi.
“Vận động một chút cũng được! Cách chỗ chúng ta đến còn một khắc đi ngựa nữa, đi bộ chắc là khoảng nữa canh giờ là tới thôi.” Nam Cung Dạ Thần trêu ghẹo nói.
“Nam Cung Dạ Thần!” Âu Dương Nguyệt Anh tức giận.
“Nàng đó, ngoan xíu đi!” Nam Cung Dạ Thần cười. / Quảng cáo “Dừng xe, ta muốn đi bộ!” Âu Dương Nguyệt Anh mở cửa nói chuyện với mã phu. Xe ngựa được dừng lại ngay lập tức. Sau đó Âu Dương Nguyệt Anh bước xuống xe ngựa, Thanh Tâm định xuống theo nhưng nàng không cho.
“Nàng đó, đúng là bướng bỉnh! Mọi người đi trước đi!” Nam Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-vuong-phi-den-tu-hien-dai/1478291/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.