Cứ thế Hạ Lan ngày càng thân với Đình Phong. Giờ học nào hai đứa cũng xì xào, Đình Phong thì cứ thì thào kể chuyện, cô thì khi gật đầu khi thì cười khúc khích, có lần không chú ý, thế là Hạ Lan bị cô giáo gọi lên bảng, lúng túng đứng dậy mà gặp ngay bài khó, nãy giờ cô lại chẳng chú ý bài, đứng trước bảng đen cô loay hoay, thì Đình Phong cũng xung phong lên bảng làm câu bên cạnh.
Cô như có cứu tinh, cậu ấy vừa viết lời giải bài của cô vừa dùng thân che để cô giáo không phát hiện cậu nhắc bài, nhưng cuối cùng vẫn không thoát ánh mắt tinh ý của cô giáo, cả hai bị cô giáo cho về chỗ ngồi, kèm hai con không lần sau lo mà tìm cách trả.
Cả hai cùng về chỗ vừa mới mặt mày ủ rủ thế mà vừa ngồi xuống, hai đứa đưa mắt nhìn nhau chẳng biết hiểu ý gì nhau mà cười khì khì, Hạ Lan cũng cảm thấy bản thân thật là bó tay mà, lần đầu điểm thấp mà cô vẫn có thể cười vui như thế.
Rồi tiếng xì xào, ánh mắt bạn bè xung quanh khiến Hạ Lan khó hiểu, có gì đó trở nên kì lạ. Trong một tiết thể dục, kiểm tra môn nhảy xa, lần lượt từng người nhảy qua một cái hố đã đào sẵn, bên dưới được lấp đủ cát mịn, Hạ Lan khá tự tin các môn thể lực, bản thân cũng không phải là con gái yếu đuối gì, nhưng chẳng hiểu tại sao đến lúc nhảy không để ý vừa vương người nhảy lên cao thì lại vấp té xập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599587/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.