Bừng tỉnh trong giấc mơ, mí mắt nặng trĩu, Hạ Lan mơ hồ, cô chỉ mới chợp mắt được một lát liền đưa tay lên tóc hồi tưởng cảnh tượng trong mơ lúc nãy thì xuất hiện một cái kẹp tóc trên đầu chẳng lẽ là thật sao, cô hơi loạng choạng đứng dậy, bây giờ chỉ mới 1 giờ sáng, cô đảo mắt nhìn xung quanh, ánh đèn không còn chói loá rực rỡ, người người đều đã mệt rủ rợi nằm nghỉ, có vài người tụm ba tụm bảy nói chuyện thì thào, bỗng cô chú ý một góc ở giữa sân trường, tiếng đàn du dương nhịp trống nhịp nhàng, chẳng biết bị thôi miên gì cô chầm chậm bước lại xem, trời sương nhẹ, gió đêm cũng xe xe lạnh cô kéo lại áo, xoa nhẹ bàn tay xua cái lạnh đi.
Khi đến đủ gần cô cũng nhận ra đó nhóm nhạc mới nổi của Đình Phong, cùng dàn khán giả đa phần là con gái rồi, để tránh mọi người để ý cô rón rén ngồi phía sau rồi lén lén nhìn Đình Phong, giọng hát du dương trầm ấm cùng với tay đệm đàn êm ái dưới ánh mờ cũng không làm cậu ấy mờ nhạt đi được, đang say xưa hát Đình Phòng liếc nhẹ đã thấy bóng cô, liền đổi luôn bài khác, ban nhạc cũng trở tay không kịp đành để cậu hát một người một đàn.
"đôi mắt hây hây, đôi má ửng hồng,
chỉ lỡ một nhịp thôi anh cũng đã đánh rơi tim mình mất rồi.
sao em cứ ngẩn ngơ,
để anh cứ thẫn thờ,
thật sự đã lỡ yêu em mất rồi,
thật sự đã lỡ yêu em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599581/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.