Đình Phong cái tên đã đi xuyên suốt theo nhưng năm tháng cái tuổi mộng mơ của Hạ Lan.
Cô ngơ người mất mấy giây, nhìn vào ánh mắt thâm sâu khó hiểu của Đình Phong, rồi vội đứng thẳng người dậy, không dám ngẩn đầu nhìn cậu, nhưng tay cô vẫn đang bị cậu nắm lấy:
-"Cậu không sao chứ" Đình Phong nhẹ nhàng hỏi.
-"Có tôi lo rồi, cậu không cần quan tâm đâu"
Hạ Lan chưa kịp nói gì, Minh Nhật đã chạy lại nắm lấy tay cô kéo mạnh về phía hắn. Đình Phong hụt hững nhìn bàn tay của cô bị kéo đi.
Hạ Lan bình tĩnh lại, nhìn mọi người xung quanh đang nhìn ba người bọn họ, nên cô cố mở lời, giải toả không khí kì lạ này,
-"À cảm ơn cậu đã giúp mình nha, không là đen mặt mất rồi."
Rồi cô nhẹ nhàng cầm lấy tay Minh Nhật,
-"Tớ đến hơi trễ mà cũng không báo gì trước cho cậu, vì muốn cậu bất ngờ thôi, cậu không giận chứ"
Hạ Lan nở nụ cười ấm ấp ánh mắt lấp lánh trông đợi nhìn Minh Nhật.
-"Còn nói nữa hả, đồ đáng ghét nhà cậu." Minh Nhật đưa tay lên cốc đầu cô một cái, rồi kéo cô đi, bỏ mặt Đình Phong đứng đó, Hạ Lan chỉ khẽ liếc nhìn cậu một cái rồi quay đi cùng Minh Nhật.
Minh Nhật dẫn cô đến ngồi bên cạnh mình, còn Hà My thấy cô đi đến đưa mắt nhìn kênh kiệu nhất quyết ngồi tại chỗ. Hạ Lan cũng chẳng còn đường nào cứ ngồi xuống, mặt kệ cô ta, nhưng chỉ một phút sau, Đình Phong lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599566/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.