Hạ Lan kéo Minh Nhật đến một góc yên tĩnh hơn, đến dưới chân cầu thang của cửa sau, chỗ này khá vắng, dừng lại một lúc hắn liền hất tay cô ra, nhưng vì cơn say mà hắn loạn choạng may thay có bức tường, nên hắn dựa vào kịp không lại té sõng soài ra đó.
Cô cũng hoảng hồn, đưa tay muốn đỡ nhưng hắn nhất quyết giận dỗi cự tuyệt.
- Cậu muốn chia tay tôi thì cứ nói đi.
Hắn dựa vào tường cúi đầu rồi thì thào nói,
- Minh Nhật, cậu đang nói gì vậy, tớ chưa bao giờ nói muốn...
- Cậu không cần giấu nữa, tớ biết hết rồi..ha..ha..
Minh Nhật nhàn nhạt cười nhưng nghe như tiếng nấc đau thương, từ từ ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Hạ Lan mà suốt thời gian qua cậu đã sợ hãi trốn tránh.
- Cậu đã yêu Đình Phong rồi đúng không?
- Không có, cậu nghĩ gì vậy tớ đã giải thích là không ...
- Tớ thấy cậu đã ôm cậu ta trìu mến lắm mà, ha...có khi hai người hôn hít với nhau rồi cũng nên...
Khuôn mặt hắn hầm hực, nhưng điều hắn vừa nói ra lại khiến chính bản thân hắn thấy đau thương.
Hạ Lan tát mạnh vào mặt hắn,
- Cậu tỉnh lại đi!
Cô giận đến điên người thản thốt.
- Nếu như trước đây nói tớ rung động với Đình Phong, thì câu trả lời là có, nhưng tất cả là quá khứ, bây giờ người tớ thích là cậu mà, bạn trai của tớ chính là cậu đó!
Cô nhìn nét mặt đau đớn của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599552/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.