- Con bé kia, học không lo học mà yêu đương gì thế hả.
Cô vừa bật lên đã nghe tiếng hét của anh mình Xuân Tài, cô nhăn mặt nhức tai phải bỏ ra xa rồi mới từ từ đưa lại gần để tiếp tục nghe, Minh Nhật nhìn cô mà mệt mỏi chắc anh cậu chưa về mà đã đi loan tin rồi:
- Thì ai đó cũng yêu đi ai cấm đâu
Hạ Lan lí nhí nói
- Nè, đang nói gì đó hả?
- À..., không có, mà bọn em cũng mới bắt đầu gần đây thôi, anh đừng làm quá lên như thế chứ.
- Mới bắt đầu yêu?
Anh Xuân Tài tỏ vẻ biểu môi rồi nói tiếp:
- Đến mức đã đưa nhau về nhà cơ à, ha...há.. tên Nhất kia còn nói cái gì mà hai đứa đưa nhau về ngắm hoa lan đất đến mùa nở rộ nữa chơ, hai đứa mày ùa vào để chọc cười anh mày à?
Nghe đến đây cô ngặt ngẻo lắc đầu mấy người anh này hài hước thật, sao mình không học được tí nào nhỉ, cô ghé mắt nhìn về hướng vườn hoa đúng là đang đến mùa thật, với lại nói là vườn hoa nhưng lại chỉ có lan đất là sum suê còn lại đều tiêu điều chẳng có lâý một loài hoa nào khác.
- Thôi mày về cho tao, anh mày mách mẹ là mày tiêu đời nha con.
- Ấy anh đừng làm bậy mà!
Cô nghe đến từ mẹ là lo sốt vó lên.
Minh Nhật bỗng đưa tay, giật lấy chiếc điện thoại cô đang cầm:
- Để tớ nói chuyện cho,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599547/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.