Hạ Lan chưa kịp cất lời giải thích, cánh cửa cấp cứu mở ra, bác sĩ thông báo người nhà vào nhìn mặt lần cuối rồi chuẩn bị hậu sự.
Mọi người đứng hình một lúc, chị Thảo Trang bước vội vào căn phòng, Minh Nhật cũng từ từ đi theo sau, hắn nhìn tấm vải trắng che lấp đi người anh trai, nhìn cô độc đến lạnh lẽo.
Chị Thảo Trang run rẩy chẳng biết phải làm sao, Hắn liền từ từ đưa tay mở khăn trùm mặt ra, vừa nhìn gương mặt đã trắng bệch lạnh toát của anh Minh Nhất, chị Thảo Trang không chịu được mà gào thét khóc nức nỡ, tay ôm lấy cơ thể lạnh toát,
- Anh hứa sẽ mãi bên em mà, giờ em và con phải làm sao đây, sao anh lại nhắm mắt như vậy anh phải tỉnh dậy để nhìn con của chúng ta đã chứ..aa ...hức hư...anh dậy đi mà..đi mà.
Minh Nhật chẳng kìm được nước mắt rơi, nhưng vẫn cố bình tĩnh ôm lấy vai chị dâu vỗ về:
- Chị đừng như thế, anh ấy ra đi sẽ thấy buồn lắm, với lại chị đang mang thai giọt máu của anh ấy chị phải giữ sức khỏe chăm lo cho con nữa mà, anh ấy ở nơi xa sẽ hạnh phúc nếu chị và con khoẻ mạnh chị hiểu không, đừng khóc nữa.
- Với lại anh Xuân Tài không có lỗi gì ở đây cả, chị đừng đổ lỗi cho anh ấy, anh ấy là người bạn là đối tác giúp đỡ cho anh Minh Nhất rất nhiều, em biết chị sẽ hiểu mà đúng không.
- Không,...chị...hức hư...tại sao anh Nhất lại nằm ở đây cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599543/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.