Vù... Vù...
Tiếng máy bay cất cánh, Minh Nhật cứ thế nắm chặt lấy tay cô, từng ngón tay đan xen lấy nhau thật chặt.
Hạ Lan cứ thế tĩnh lặng dựa vào vai Minh Nhật, một chút dựa dẫm cứ thế bám lấy anh .
Nhưng tâm trí của cô cứ trầm tư lúc lâu, cô chẳng kìm được mà thì thào hỏi:
- Nè Minh Nhật..
- Hửm... Sao vậy.. Em mệt hả...
Giọng nói trầm ấm vang lên pha chút ma mị lẫn vào là vị men say mê hoặc, khiến cô có chút ngượng ngịu:
- Anh chấp nhận bỏ đi, đánh mất hết tất cả mọi quyền lực tiền tài, à mà không là nổ lực của bản thân anh từ bấy nhiêu năm sao.
- hừm ...
Tiếng trầm ngâm vang lên rung nhè nhẹ, rồi ngưng đọng lại khiến Hạ Lan cũng hồi hộp chờ câu trả lời.
- Thì Em đi cướp anh mãnh liệt thế này thì biết làm sao giờ.
Hắn vừa nói vừa cười, trêu ghẹo, nhìn cô với đôi mắt ma mị kia, khiến tìm cô đập thình thịch đến mức thẹn quá bực mình, đưa tay đánh vào ngực hắn.
- Nè nghiêm túc trả lời đi chứ.
Rõ là cú đánh kia khá đau, khiến hắn nhíu mày, nhưng vậy mà hắn vẫn tỏ ra ý cười đắc ý.
- Được rồi.. xin lỗi mà, vì nhìn em mỗi lần giận dỗi như vậy rất dễ thương nên Anh kìm không được...
- Đừng bày trò nịnh bợ nữa..hừm... em hỏi nghiêm túc đấy.
Cô không dựa vào người hắn nữa mà ngồi lại nghiêm túc siết chặt lấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-van-cho-sao-hoa-chua-no/2599499/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.