Tô Hạnh nhìn Thập Nhất ngày ngày ở nhà khổ đọc, nàng cảm thấy không ổn chút nào.
Hôm đó, nàng pha ấm trà đến thư phòng, định cùng Thập Nhất nói chuyện t.ử tế.
Hai nương con ngồi đối diện nhau bên bàn tròn nhỏ trong thư phòng, Thập Nhất đỡ lấy ấm trà nương mang tới, rót cho nương một chén trước rồi mới tự rót cho mình một chén.
Cả hai cùng nâng tay nhấp một ngụm trà nóng trong chén, rồi lại cùng đặt chén trà xuống bàn.
Tô Hạnh mở lời: “Thập Nhất à, con thấy mỗi ngày con ở nhà đọc sách có tiến bộ nhiều không?”
Thập Nhất lắc đầu đáp: "Nương, con cảm thấy tiến bộ không nhiều lắm, ngoại trừ việc nhớ rõ nội dung sách hơn, cảm ngộ về nội dung vẫn như trước kia.”
“Vậy con có nghĩ tới việc đi học ở một thư viện tốt hơn không? Từ bây giờ đến kỳ thi sang năm còn hơn một năm nữa cơ mà.”
"Nương muốn con như Hải ca đi Khánh Nhân thư viện sao?”
“Không phải, nương có thể giúp con xin được thân phận bàng thính sinh của Quốc T.ử Giám.
Con vào đó đọc sách cũng giống như các học t.ử khác, chỉ là thời gian chỉ có một năm, đến lúc đó nếu muốn tiếp tục học thì phải mang thiếp đến đăng ký lại.
Nếu con học hành rất xuất sắc, được tiên sinh công nhận thì cũng có thể thông qua khảo thí chính thức nhập học Quốc T.ử Giám.”
"Nương, điều đó có làm nương khó xử không?”
Hạt Dẻ Nhỏ
Tô Hạnh nghe vậy bật cười: “Không khó, chỉ cần con muốn đi.”
“Nếu con không muốn đi Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tung-buong-xuoi-nay-vi-cham-con-ma-vung-day/4902284/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.