Trời càng ngày càng lạnh, Đông chí sắp đến, ngày xuất giá của Giang Cúc cũng định vào chính ngày này.
Nhà họ Vương đã sớm mang đến sính lễ, bốn gánh bánh hỷ, một bộ trang sức bạc cài đầu, một đôi vòng tay bạc, sính kim mười tám lượng.
Nhà họ Vương tuy nói là địa chủ nhưng cũng chỉ là tiểu địa chủ, trong nhà có một tòa tứ hợp viện hai gian, trong viện cũng chỉ có một lão bộc giữ cửa, một đầu bếp nấu ăn, một tỳ nữ chuyên làm việc vặt giặt giũ quét dọn.
Người trong nhà đều không có nha hoàn hầu cận hay tiểu tư thân cận, nhiều việc đều tự mình làm. Ruộng đất trong nhà đều cho thuê, mỗi năm chỉ việc thu tô là được, các tiệm ở huyện cũng chỉ thu tiền thuê.
Vương Đào bản thân thích đọc sách, nhưng vừa vào trường thi liền ngất xỉu, thử mấy lần đều như vậy. Phu phụ Vương Phú Quý thấy thế không cho chàng đi thi nữa, sợ một ngày nào đó chàng ngất đi sẽ không tỉnh lại được. Vì vậy Vương Đào học thức phi phàm nhưng lại không có nửa điểm công danh trên người.
Sính lễ nhà họ Vương đưa đến ở vùng quê xem như là nặng. Vốn dĩ không định tặng trang sức cài đầu, nhưng đây là do thấy Giang Hải thi đỗ cử nhân nên nương thân của Vương Đào đã đặc biệt lấy từ trong đồ hồi môn của mình ra, để thể hiện sự coi trọng đối với nữ gia.
Giang phụ Giang mẫu đã sớm chuẩn bị xong hồi môn cho Cúc, gồm bàn trang điểm mua ở tiệm thợ mộc trong huyện, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tung-buong-xuoi-nay-vi-cham-con-ma-vung-day/4902271/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.