Sáng hôm sau, đến lượt Tô Hạnh làm bữa sáng, cũng là ngày Giang Lập Điền rời nhà đi làm.
Sáng sớm tinh mơ, Thập Nhị đã nhẹ nhàng thức dậy, mặc chiếc váy hồng phấn nhỏ xinh, Tiểu cô nương nhìn trái nhìn phải, đẹp đến vô cùng.
Tô Hạnh cũng đã thức dậy, thu dọn xong xuôi thấy Thập Nhị đang đẹp đẽ vô ngần liền gọi Tiểu cô nương lại.
“Thập Nhị, lại đây. nương búi tóc cho con.” Thập Nhị tung tăng chạy tới đứng trước mặt Tô Hạnh.
Tô Hạnh búi cho Tiểu cô nương hai chỏm tóc hình nụ hoa nhỏ, còn từ trong rương gỗ của mình lục ra hai dải lụa có treo chuông bạc buộc lên trên chỏm hoa nhỏ.
Tô Hạnh đứng lùi ra xa một chút ngắm nhìn kiệt tác của mình, ừm, quả nhiên xinh đẹp. Tiểu cô nương thì nên được trang điểm điệu đà xinh xắn, thật là ưa nhìn.
“Được rồi, tự đi chơi đi, nương đi nấu cơm.” Vừa định vào bếp, Tiểu cô nương phía sau đã ôm chầm lấy nàng.
“Đa tạ nương.” Tiểu cô nương khẽ nói xong liền nhanh chóng chạy đi. Tô Hạnh rất vui vẻ, sự cố gắng của mình được người khác nhìn thấy và cảm kích sao có thể không vui chứ.
Gọi Giang Lập Điền đốt lửa, Tô Hạnh bắt đầu nấu bữa cơm đầu tiên của mình trong căn nhà này. Thực ra cũng chẳng có gì đặc biệt để nấu, nguyên liệu có hạn, ngay cả gạo lứt cũng có định lượng.
Trước tiên đun sôi nước trong nồi sắt lớn, cho gạo đã vo sạch vào nấu sơ qua, dùng vá lưới vớt lên đặt vào thùng gỗ chuyên dùng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tung-buong-xuoi-nay-vi-cham-con-ma-vung-day/4897632/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.