Tô Hạnh lần đầu tiên nhìn thấy Thập Nhất đã cảm thấy đứa bé này rất hợp nhãn với nàng.
Tuy bản thân chưa từng sinh con, nhưng phụ nhân đến một độ tuổi nhất định, đối với trẻ nhỏ, đặc biệt là những đứa trẻ xinh xắn ngoan ngoãn, đều không khỏi nảy sinh chút yêu thích.
Lúc này, một lớn một nhỏ đang đối diện nhìn nhau, người lớn ngồi trên giường, người nhỏ đứng dưới đất.
Tiểu hài t.ử tuy nói là sáu tuổi nhưng trông còn chưa cao bằng đứa trẻ năm tuổi thời hiện đại, dáng người gầy gò nhỏ bé. Làn da cũng đen sạm, nhưng ngũ quan thì rất đoan chính.
Dù đứa bé thông minh nhưng vì tuổi tác vẫn còn non nớt. Thập Nhất nói với người trước mặt: “Người đến làm nương của con sao? Sau này người có đối xử tốt với con và các đệ đệ muội muội không? Giống như tam bá mẫu và tứ bá mẫu đối xử với các ca ca tỷ tỷ vậy.”
“Vậy con có muốn ta làm nương của con không?”
“Người đối tốt với chúng con thì con sẽ nhận người làm nương.”
“Con nhận ta làm nương thì ta tự nhiên sẽ đối tốt với các con.”
“Nương!” Thập Nhất lớn tiếng kêu lên, vừa nói liền “phịch” một tiếng quỳ xuống, còn dập đầu một cái. Tô Hạnh vội vàng nhảy xuống giường, định đỡ hắn dậy.
Nào ngờ lại bị Giang Lập Điền đứng bên cạnh ngăn lại. Tô Hạnh bực bội đẩy hắn ra, nhanh chóng đỡ đứa bé đang quỳ dậy.
Tô Hạnh dịu dàng hỏi Thập Nhất: "Ngươi vừa rồi định khấu đầu ta mấy cái?"
"Ba cái ạ, con thấy người khác hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tung-buong-xuoi-nay-vi-cham-con-ma-vung-day/4897625/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.