Edit: Hà Thu
Lý Phượng Minh lẳng lặng dựa vào trong ngực Tiêu Minh Triệt hồi lâu, nhưng cũng không lên tiếng thút thít.
Trong một năm bị giam ở Đông cung, nàng đã sớm vì việc này mà phát điên đủ rồi, khóc cũng đủ rồi. Ba năm sau lại tự vạch trần vết sẹo, khổ sở đúng là rất khổ sở, đau đớn cũng thật đau đớn, nhưng đều đã phải nhạt đi rất nhiều, không còn kịch liệt như trước nữa.
Trong lúc đó Tiêu Minh Triệt cũng không nói lời nào, cứ ôm nàng như vậy, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Đợi đến khi tâm tình bình phục tốt rồi, Lý Phượng Minh mới được dụi hai mắt, một lần nữa ngồi thẳng dậy.
Nàng ôm lấy vò rượu nhỏ của mình, lại liếc nhìn vò rượu trước mặt Tiêu Minh Triệt một cách đầy ẩn ý, lặng lẽ mời.
Tiêu Minh Triệt lĩnh hội ý tứ của nàng, liền một tay nhấc vò rượu lên cụng vào vò trên tay nàng.
Sau khi ngửa cổ uống một ngụm lớn, Tiêu Minh Triệt dùng tay lau đi vết rượu bên môi. Động tác tùy ý, không vội vàng cũng không nóng nảy, chẳng những không có vẻ thô lỗ, ngược lại còn có thêm vài phần thư thái tùy ý mà ngày thường hiếm thấy.
Hắn rũ mắt không nhìn người, chỉ nhẹ giọng mở miệng: “Lý Phượng Minh.”
“Hửm?” Lý Phượng Minh nhướng mày nhìn hắn.
“Lần trước nàng muốn chạy trốn ở hành cung, ta cũng chưa từng thẳng thắn nói rõ.” Đôi mi dài của hắn cụp xuống chớp nhẹ hai lần, khóe môi khẽ nhếch lên: “Nàng rất sợ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tua-mat-dao/2897129/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.