Cô sực nhớ ra còn người nữa thì ngoảnh mặt nhìn ra cổng. Lúc này thì người còn lại cũng vừa thong dong bước vào cổng chùa. Thấy bóng anh, cả sư thầy lẫn bọn trẻ cùng hướng mắt nhìn ra. Ngọc My cười cười chỉ về phía Hoàng Vũ:
“Dạ đây ạ! Chú Vũ, anh họ của anh Hoàng Bách ạ! Thầy nhớ anh Hoàng Bách không thầy?”
“Nhớ!”
Hoàng Vũ tay xách túi đồ của Ngọc My đi lại gần, khẽ cúi đầu chào sư thầy. Trong không gian thanh tịnh thoang thoảng mùi hương trầm ấm nóng và thảo dược khô.
Thầy rủ mắt đáp lại:
“Nam mô a di đà phật! Vào trong rửa ráy tay chân, sư bác chuẩn bị cơm tối đón hai đứa rồi.”
“Cảm ơn thầy.”
Hoàng Vũ hòa nhã đáp lại. Ngọc My nhìn sang Tuệ Nhi đang đứng yên một chỗ tách ra khỏi ba đứa còn lại, chăm chú nhìn cô thì vẫy tay gọi nó:
“Tuệ Nhi!”
Con bé bẽn lẽn chạy lại gần, ngước mắt nhìn cô, lại nhìn sang vị khách lạ. Hoàng Vũ giật giật khóe môi, chăm chăm nhìn nó. Con bé sợ sệt rủ mắt né tránh. Ngọc My nắm tay nó, khom người ghé tai con bé giới thiệu:
“Chú Vũ, anh của anh Hoàng Bách, lần trước ở trường đại học của chị em gặp rồi, còn nhớ anh Hoàng Bách với chị Nam My không?”
Tuệ Nhi không nói chỉ gật đầu. Biết con bé ngại người lạ, Ngọc My chỉ cười rồi nựng má nó, sau đó nghiêng nghiêng đầu thì thầm với Hoàng Vũ:
“Chú đừng có mang ánh mắt thẩm tra tội phạm nhìn bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tron-sau-mua/2623054/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.