Cô nắm tay sư bác cắt lời. Sư bác nhìn Ngọc My đầy lo lắng, bác biết giờ có can thì cũng sẽ có lúc cô không đừng được mà tìm đến người kia chất vấn mà thôi.
Bác không dám nói
với Ngọc My, giờ đây chùa đã thuộc về sự quản lý của chính quyền, bác còn phong thanh nghe được Phó chủ tịch xã nói với ai đó rằng qua tết sẽ cho sửa lại chùa, biến nó thành cô nhi
viện. Cũng là một mục đích tốt, nhưng sư thầy mất tích còn chưa rõ sống chết ra sao mà họ đã tự làm theo ý mình như vậy thì thật sự là ép người quá đáng, mà bác thấp cổ bé họng, chẳng biết kêu ai.
Ngọc My đi rồi mà sư bác cứ không nguôi được sự lo lắng, nghĩ thế nào lại gọi điện nhờ Hoàng Bách khuyên ngăn cô, không thì chí ít cũng có thể cùng cô đi tới đó. Bác sợ một mình Ngọc My đi lúc không kiềm chế được sẽ xảy ra chuyện.
Lúc này Hoàng
Bách đang ở trên bar cùng với mấy người anh em, ngày
mai họ quay lại làm việc nên hôm nay đã xin phép vợ được bung lụa một ngày mà không
phải trông con.
Hoàng Bách nghe
xong điện thoại liền gọi cho Ngọc My, nghe chuyện người ta đập vỡ bát hương của mẹ cô còn phẫn nộ nữa, huống gì là Ngọc My. Sắc mặt của Hoàng Bách có vẻ không tốt, khiến ba người còn lại đang vui vẻ trò chuyện cũng chợt ngừng lại nhìn theo.
Khánh Huy thỉnh thoảng lại liếc nhìn Hoàng Vũ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tron-sau-mua/2623022/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.