Xác nhận yêu đương cũng đồng nghĩa với việc mối quan hệ của hai người đã tiến sang một bước mới, mọi nghi hoặc gượng gạo về cảm xúc đối với người còn lại cũng được lý giải. Anh có thể nhìn cô, quan tâm cô bằng cảm xúc chân thật từ tận sâu thẳm trái tim mình chứ không phải lén lén lút lút, muốn yêu thương nhưng lại sợ bị đối phương phát hiện ra như trước.
Ngọc My nấu cơm, Hoàng Vũ đứng bên cạnh nhìn, thỉnh thoảng cô liếc sang lại bắt gặp ánh nhìn hết mực chăm chú đặt vào mình thì phát ngại, nhưng không hề né tránh mà nghiêng nghiêng đầu ngắm nhìn lại. Những lúc bình yên như thế này mới có thời gian để nhìn ngắm đối phương một cách chân thực nhất.
Hoàng Vũ bị phát giác thì cong môi cười trừ:
“Sao lại nhìn anh?”
“Sao không tự hỏi mình ấy, chú nhìn cháu muốn mòn mất cả mặt đến nơi rồi.”
“Có sao?”
Hoàng Vũ rời vị trí, vừa bước lại gần, Ngọc My vội phản kháng:
“Ở đây có sư thầy và trẻ nhỏ đấy.”
Anh liếc nhìn qua vai, Tuệ Nhi đang chơi một mình ngoài phòng khách, sư thầy đọc cái gì đó trên xô pha. Nhà có người già và trẻ nhỏ nên anh đành biết ý mà lùi lại, lưng tựa vào tủ lạnh, tay khoanh trước ngực ngắm nhìn Ngọc My nấu ăn, mà lòng dâng lên cảm giác thật bình yên và thanh tịnh.
…
Chiều tà màu cam đậm dần buông xuống, phủ lên mặt biển màu lục bảo, ánh lên những gợn sáng long lanh óng ánh như trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tron-sau-mua/2623013/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.