Một lời cô ấy như gáo nước lạnh dội lên đầu Hoàng Vũ và Ngọc My, cô không tin vào tai mình thì đưa mắt nhìn tất thảy.
Phương Quỳnh đắc ý đi đến bên Hoàng Vũ, còn nhếch môi khiêu khích Ngọc My. Cô không quá để ý thì nhoẻn miệng đáp lại. Hạnh Chi ái ngại ôm lấy vai cô như muốn an ủi.
Ngọc My nắm tay cô ấy, cười gượng:
“Em không sao.”
Hai mẹ con họ đột ngột xuất hiện khiến Hạnh Chi và mẹ cô cũng cảm thấy bất ngờ. Nhưng lúc Phương Quỳnh khóc lóc kể khổ còn bỏ cả giấy xét nghiệm huyết thống ra làm bằng chứng thì bà Hồng liền mừng như bắt được vàng. Đứa cháu nội mà bà trông ngóng bấy lâu, thế mà đã lớn như thế này. Bà cứ suýt xoa thương nó theo mẹ chịu khổ suốt mấy năm qua, khiến Hạnh Chi sốt hết cả ruột. Anh trai đã bảo hôm nay đưa Ngọc My về ra mắt, giờ lại thành ra như thế này.
Hoàng Vũ vẫn sững sờ vì thông tin mình vừa nghe được từ miệng Phương Quỳnh, đứa bé này cũng chừng tuổi đứa con của hai người nếu như nó còn sống.
“Hoàng Vũ năm đó em vì không suy nghĩ thấu đáo, cái tôi quá cao nên mới nói dối anh rằng mình đã bỏ con rồi, em xin lỗi. Chúng ta quay lại như trước để cho con có gia đình được không anh?”
Phương Quỳnh khổ sở vươn tay muốn chạm vào Hoàng Vũ nhưng anh lại vô thức né tránh khiến cô ấy thảng thốt nhìn theo:
“Anh, không lẽ anh không tin là con của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tron-sau-mua/2623005/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.