Đầu mày vừa nhíu chặt chợt giãn nở hết cỡ, bà Hồng đưa tay xoa đầu đứa con trai chỉ vài ngày nữa là tròn bốn mươi mốt tuổi mà chẳng kiêng nể. Hoàng Vũ không tự ái còn bật cười thật sảng khoái, mặc kệ mẹ coi anh như một đứa trẻ.
“Ngày xưa cái Quỳnh vì không đạt được mục đích mà rời khỏi con, mặc dù nó cùng suy nghĩ với mẹ nhưng mẹ lại chẳng tiếc. Bây giờ cái My vì sự nghiệp của con mà rời khỏi con, cũng là làm trái mong muốn của mẹ, vậy mà mẹ lại tiếc đứt ruột. Đúng là thói đời mà.”
Bà Hồng nắm tay con trai vỗ về, Hoàng Vũ cười buồn đáp lại:
“Bởi thế nên con vẫn luôn tôn trọng quyết định của cô ấy.”
“Con biết con bé ở đâu đúng không?”
Hoàng Vũ không đáp, chỉ lặng lẽ gật đầu.
Bà Hồng khẽ thở phào, không hỏi thêm mà lẳng lặng đưa mắt nhìn xa xăm, chuyện tình cảm của bọn họ phức tạp hơn ông bà ngày xưa nhiều. Hồi trước bà thích bố Hoàng Vũ là mặc kệ gia đình phản đối bất chấp theo đuổi đến tận lớp học võ của ông mà mặt dày tán tỉnh, tán bằng đổ thì thôi. Đổ rồi thì úp sọt bắt cưới bằng được, đưa ông bà ngoại Hoàng Vũ vào thế đã rồi, con cái đặt đâu cha mẹ ngồi đó. Bây giờ anh cũng thế, đặt chỗ nào, người làm mẹ này đành ngồi yên không dám cựa quậy. Cũng bởi thương con, và quá hiểu Hoàng Vũ nên bà Hồng dù có ham cháu nội cũng chẳng thể thúc ép anh.
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tron-sau-mua/2622996/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.