Giờ mà đứng lên đi về thì sẽ đụng mặt Tiến Minh luôn mất, tôi muốn tránh cái cục rắc rối đó lúc này. Hoặc ít nhất có thể giải quyết anh ta khi mà không có sếp Mẫn ở đây, hình ảnh trợ lý Hà chu đáo, dịu dàng không thể bị phá vỡ lần nữa.
Tôi ngồi cúi người ở tư thế này một lúc bắt đầu mỏi rồi, mãi như thế này cũng không phải cách. Tôi nên tiếp tục ngồi thế này để tránh mặt Tiến Minh thế này cho đến khi anh ta bỏ đi? – quá ngu ngốc. Hay là xin phép sếp Mẫn rồi chạy một mạch ra cửa? – cũng không ổn, sếp Mẫn bị bỏ lại một mình anh ta sẽ phật ý.
Tôi liếc mắt quan sát thấy sếp Mẫn vẫn đang thong thả uống trà, không biết anh ta thực sự không để ý đến tôi hay đang yên lặng coi trò hay, xem tôi loay hoay định làm gì.
Tôi ngẩng đầu lên tìm nhân viên gần nhất, tôi vẫy tay gọi một cô nhân viên vừa order xong đồ ở bàn bên cạnh, giơ tay ra hiệu cho cô ấy ghé sát lại. Thì thầm một lúc rồi tôi cho cô nhân viên đó xem màn hình điện thoại, nói nhỏ với cô ấy “Cũng không biết có phải thật không nhưng dù sao chị cũng là khách quen của quán bọn em, cũng muốn nhắc các em chút”
Tôi quả thật có vào đây một hai lần với sếp Mẫn, những người như sếp Mẫn luôn được quán lưu thông tin làm khách vip nên người đi cùng như tôi đương nhiên cũng được nhớ mặt.
Cô nhân viên đó gật gật đầu rồi chạy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tro-ly-so-mot/739524/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.