Công viên thành phố:
- Sao cô ấy chưa đến nhỉ?_Gia Kiệt nhìn đồng hồ sốt ruột_Muộn 5 phút rồi còn gì?Hay là do mình hồi hộp quá?
Hộc!Hộc!_Tiểu Phong xuất hiện trước mặt cậu,thở dốc:
- Xin…hộc…lỗi tôi…hộc hộc…đến…trễ.
- Em chạy bộ đến đây à?Sao thở ghê thế?_Gia Kiệt mỉm cười,quệt mồ hôi trên trán cô
- Không…hộc…tôi đi xe…hộc…buýt,xuống xe là tôi phải chạy…bộ thật nhanh đến đây đấy!
- Uống nước nhé!
- Ừm!_Cô gật đầu_Khát muốn chết luôn!
Sau khi Gia Kiệt mua cho cô chai nước,họ dạo một vòng quanh công viên,không khí im lặng,hai bên vẫn chưa mở lời đến khi họ quay lại vị trí cũ,Tiểu Phong chợt lên tiếng:
- Đi cáp treo nhé!
- Em muốn đi à?
- Ừm_Cô gật đầu
- Vậy theo anh.
- Theo anh?Làm gì?
- Lấy xe để đến đó.Em muốn đi bộ đến đó à?
- Ừ.Tôi quên là mình đi xe buýt._Cô gãi đầu,cười trừ.Đãng trí quá!
…..
- Woa,lâu rồi không đến đây!Đi một vòng nhé!_Cô nhìn Gia Kiệt đề nghị
- Ừ.Nếu em thích!
Trên cáp treo:
- Đẹp nhỉ!_Tiểu Phong reo lên
- Ừ_Gia Kiệt mỉm cười,hôm nay có vẻ tinh thần của cô rất thoải mái.
- Tôi hỏi anh một việc nhé!
- Ừ.Em cứ hỏi.
- Anh phải trả lời thật,thật và thật lòng!_Cô nhìn cậu nghiêm túc
- Ừm.
- Anh thích à không hôm đó anh nói là y…yêu tôi thật lòng?_Tiểu Phong ngập ngừng
“Rốt cuộc thì Tiểu Phong vẫn không tin cậu.”_Gia Kiệt cười nhạt gật đầu
- Đó không phải là nói dối?
- Không.Là thật lòng!
Phù!_Tiểu Phong thở dài một cách nặng nề
- Xin lỗi anh…tôi…_Tiểu Phong e dè nhìn cậu
- Anh hiểu rồi!_Gia Kiệt lặng đi,tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-tieu-thu-nghich-ngom/648207/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.