Tình yêu có gì tốt? Chỉ khiến cho người ta đau khổ mà thôi! Cô đã từng yêu, đến hiện tại vẫn yêu. Chỉ khác ở chỗ, hiện tại là cô đơn phương anh, một mình cô nhớ nhung anh. Bàn tay này đã từng được anh nắm lấy. Vòng eo này đã từng được anh ôm trọn vào lòng. Khuôn mặt này đã từng được anh vuốt ve. Lý trí của cô khuyên nhủ không thể nhớ nhung anh, nhưng con tim của cô lại gào thét một cách điên cuồng.
Phải chăng, yêu chính là sự nhung nhớ? Phải chăng, yêu chính là tột cùng của nỗi đau? Tình yêu có gì tốt? Chỉ khiến cho người ta đau khổ mà thôi! Cô đã từng yêu, đến hiện tại vẫn yêu. Người mà cô yêu thương, người mà cô muốn cả đời này được gửi gắm lại rời xa cô. Cô chính là một kẻ thất bại. Nắng thích mưa, nhưng mưa có thể ở cạnh nắng? Mưa vô tình, chỉ ghé qua rồi rời đi vội vã.
Nơi nào có nắng, nơi đó chẳng thể có mưa. Nắng và mưa, là tương khắc. Nhưng nắng vẫn thích mưa, yêu mưa, mong được mưa ôm ấp. Thế gian này rộng lớn biết bao. Nắng biết tìm mưa ở chốn nào? Nắng phải đi đâu để kiếm mưa? Giống như một trò đuổi bắt, một hồi kiếm tìm. Nắng cứ tới, mưa lại vội rời xa. Giống như một hồi ẩn núp, mưa không để cho nắng bắt gặp. Nắng...cô đơn...