Nàng cọ cọ vào người hắn, cảm giác ấm áp lan tỏa xung quanh cơ thể của nàng, nàng dường như thấy một bóng đen ngoài cửa, vẻ mặt nàng bỗng biến sắc, dường như có ai đó quen thuộc đang quan sát hành động của nàng hay đó là ma....
"Nàng sao vậy?"
"Không...không sao, ta buồn ngủ rồi. Dĩ An đi ra cho ta ngủ."
Nàng không muốn nói cho hắn biết, với tính cách của Sở Dĩ An, hắn ta sẽ làm ầm ĩ cả lên, tìm ra tên nào dám nhìn trộm, theo dõi nàng. Nhưng nếu đó không phải mà là... Nàng lắc đầu, không dám nghĩ tới. Nàng đẩy hắn sang một bên, muốn trốn tránh đi ngủ. Hắn quá gần gũi nàng, không thể để hắn tiếp tục được nữa. Cảm giác này khiến nàng lâng lâng niềm hạnh phúc nhưng thoáng chốc lại rất khó chịu, vì nàng luôn cho rằng nàng không hề yêu hắn...
"Nàng cứ ngủ đi, ta ôm nàng ngủ."
"Xì, ai cần?"
"Ta cần là đủ rồi."
Hắn mặt dày không buông nàng ra, vẫn khư khư ôm nàng, hắn đổi tư thế cho nàng thoải mái, đặt đầu nàng gối lên đùi hắn, vỗ vỗ nhẹ mông nàng cưng chiều. Nàng nhạy cảm đỏ ửng cả mặt, cơ thể mềm mại run rẩy.
"Này, làm như vậy ai ngủ được cơ chứ?"
Hắn nghe thế ngưng động tác đang làm, bàn tay đáng ghét hư hỏng của hắn chuyển lên phía lưng nàng, khẽ vuốt ve. Bàn tay hắn như có lửa, chạm vào cơ thể nàng khiến nàng không ngừng run rẩy, rõ ràng là hắn không hề có ý tốt... Nàng nhớ lúc nhỏ, mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522640/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.