Nữ nhân sợ hãi, chỉnh sửa y phục chỉnh tề, cầm vội thỏi vàng mà Sở Dĩ Ân ban cho lập tức rời khỏi. Giọng nói lớn tiếng của Sở Dĩ Ân thật khiến người khác khiếp sợ, ả ta nghe nói Sở Dĩ Ân rất cưng chiều nữ nhi, tại sao hôm nay ả ta lại xui xẻo chọn ngày tâm trạng của hắn ta không ổn chứ? Cắn môi chịu đựng, tì nữ kia vội vội vàng vàng rời khỏi trước khi hắn ta nổi giận...
"Nữ nhân xinh đẹp. Chết tiệt! Nàng rốt cuộc là ai?"
...
Lâm Thế Ngư rời khỏi, Yên Phi mới hoàn hồn lại, cơ thể yếu đuối không còn chút sức lực nào, dựa đầu vào thành giường, trong đầu hiện lên một hình ảnh đáng ghê tởm...
"Nương nương, người không được khỏe? Chắc hẳn rất lo lắng về cốt nhục của hoàng thượng?"
Yên Phi nghe tiếng nói lảnh lót bên tai, khẽ rùng mình, đây chính là vấn đề mà Yên Phi lo lắng, nhưng nàng ta không hề quan tâm cho lắm, tâm trạng đang bồn chồn về một chuyện khác.
Hít thở thật sâu, khẽ thở dài. Yên Phi vỗ vỗ đầu ngón tay vào chén canh do Tiểu Phi đưa cho nàng, múc một muỗng canh ngẫm nghĩ.
"Cho dù ta lo lắng thì sao, cốt nhục đó cũng chính là con của Dĩ An. Ta có thể làm gì?"
"Yên Phi... Người sai rồi....người có thể..."
Tiếng nói của Tiểu Phi ngày càng nhỏ dần, tì nữ chạy đến bên tai của Yên Phi khẽ thì thầm. Sắc mặt Yên Phi nhăn nhó, tái mẹt, đôi tay trắng trẻo thon thả không ngừng run rẩy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522636/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.