Sở Dĩ An vội vàng khởi kiệu đưa Lục Hỏa về cung, trong lòng hắn hiện tại vô cùng lo lắng, không biết rằng lúc nãy những lời nói ấy có làm cho Lục Hỏa suy nghĩ nhiều mà lâm bệnh không? Những dấu hỏi to lớn đặt nặng lên đầu hắn. Hắn ôm Hỏa Nhi trong vòng tay của mình. Đôi mắt hắn không thể nào rời khỏi Lục Hỏa Nhi của mình một giây nào cả. Hắn chỉ muốn ngắm mãi khoảng khắc này, nàng rất đẹp. Đẹp tựa như một tiên nữ đã định trước sẽ ban cho hắn. Những sợi tóc tơ, vàng ngọc quý giá của nàng rơi xuống trán, hắn nhẹ nhàng vén lên mép tai nàng, rồi hôn nhẹ lên trán nàng.
"Sở Dĩ An, ngươi... thật xấu tính!"
" Ta xấu tính sao?"
"Rất... rất xấu tính. Không những xấu tính còn xấu trai nữa. "
Nàng nói giọng dứt khoát, hắn đột nhiên bấn loạn cả lên vô cùng rối rít. Khuôn mắt trắng trẻo không tỳ vết của hắn tỳ sát vào mặt nàng. Đôi mắt sát khí tựa như một con sói đang nhào đến nàng. Ánh mắt này thật là làm con người ta lay động. Nàng trợn mắt, há hốc mồm nhìn hắn, khoảng cách này rất gần. Tâm nàng đập mạnh, những chỗ nhạy cảm đỏ ửng hết cả lên.
"Nàng thật là yếu... chỉ có chút thế này mà đã... chẹp... không ngờ đêm đó nàng lại vô cùng cuồng nhiệt. "
"Cuồng nhiệt gì cơ chứ?"
"Đêm đã tạo hoá ra một Lục Hỏa con hay là một Dĩ An con nào đó..."
"..."
Nàng cúi gầm mặt xuống, thật hổ thẹn chết đi được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522608/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.