Nàng vừa bước ra khỏi cửa phòng, một cánh tay mềm mại đãchoÀng lấy nàng ôm chặt nàng. Đôi tay thon dài ấy quấn chặtmắt nàng che khuất tầm nhìn. Nàng bực bội hất tay kẻ đó ra.
" Lục Hỏa Nhi, sao cô lại hất ta? Cô thật quá đáng a."
Cánh môi đỏ của quận chúa khẽ nâng lên. Buồn bả giận dỗi nàng. Buông bàn tay ra khỏi tầm nhìn.
" Lăng nhi quận chúa? "
"Là ta, sao nàng lại làm thế với ta cơ chứ? "
"Không, ta chỉ bực một số chuyện. "
"Mặc kệ!đi ta đưa nàng đến đây chơi."
Không đợi nàng trả lời, quận chúa lập tức kéo nàng vô phòng vàđóng cửa lại. Bước vào Lăng cung, nàng ngạc nhiên. Không ngờ,tẩm cung của quận chúa lại đơn giản đến vậy. Không như các phitần quận chúa khác sa hoa.
" Hỏa nhi, nàng vào ngồi đi. "
Nàng không trả lời, khẽ gật đầu rồi ngồi xưống. Quận chúa bắtđầu tìm kiếm gì đó trong ngăn trang điểm. Lấy ra rất nhiềutrang sức.
" Này, Hỏa nàng cứ lấy số này đi rất đẹp hợp với nàng đó."
Quận chúa lấy nó rồi đeo lên cổ nàng, nàng nhăn mặt không chịunhận. Nhưng quận chúa lại cứ ép nàng nhận. Lấy một số trangphục ra, quận chúa ướm thử lên cho nàng. Khẽ cười, nụ cườicủa quận chúa rất rạng rỡ và tự nhiên.
"Đó là số y phục phụ hoàng và hoàng huynh mới may cho ta. Nhưng ta không hợp với kiểu này. Nàng thử đi'"
Nhắc đến hai chữ hoàng huynh là nàng y như nổi cơn giận thiên đình.Nhăn mặt, lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522566/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.