Nàng và các thị vệ đi về kinh thành khá lâu. Nàng mệt lừ cả người, hai chân nàng muốn rụng, rời khỏi cả cơ thể. Nàng ranh ma nhìn sang tên thái giám. Rồi chạy lên phía trước, khẽ khều lưng hắn ta.
"Ta mệt ta không muốn đi nữa"
"Cô Nương cố gắng chút đi, sắp tới rồi!"
"Không, không, không. Ta không đi, mỏi cả chân"
Nàng lắc đầu liên tục nhất quyết không chịu đi, ngồi phịch xuống gốc cây bên vệ đường.
"Cô Nương muốn gì?"
Tên thái giám tỏ vẻ bực bội, liếc nhìn nàng đang phụng phịu không chịu đi. Tên đó liền xuống nước nhìn sang nàng.
"Ngươi cõng ta về đi!"
"HẢ? Sẽ rất xa..."
"Hứ, ngươi bảo ngắn lắm mà, ta không biết không biết"
Giọng nói dẻo dẹo của tên thái giám khiến nàng cảm thấy mắc cười nhưng lại không cười lớn khẽ nghiêm mặt nhìn thái giám.
"Ngươi làm tổn hại đến Lục Hỏa ta sẽ trảm ngươi!"
Nhớ lại những tiếng nói của hoàng thượng, tên thái giám ớn lạnh, khẽ nhăn mặt. Nàng càng thích thú cười đắc ý. Leo lên lưng tên ấy thật mạnh.
"A!"
"Gãy xương ta rồi"
"Mau nhanh đi, ta không thích chậm trễ."
Nàng hối thúc hắn ta hắn đã già mà phải vác theo nàng thật cực nhọc, nàng nhe răng cười thật tươi. Đi hết 4 canh giờ, từng bước chầm chậm của hắn cuối cùng nàng cũng đến hoàng cung lộng lẫy kia. Bên ngoài, cánh cổng được mạ vàng rất đẹp, nàng cười tít mắt.
"Đẹp thật!"
"Tức nhiên, đó là hoàng cung đương nhiên phải đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-tan-nhan-nhung-ta-yeu-nang/2522548/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.