Edit: Thanh Mục
Lúc 6:30 sáng, chuông báo thức điện thoại di động vừa đổ chuông. Tô Mặc Ngôn mơ mơ màng màng từ trong chăn thò tay ra, tắt đi, lại vùi vào trong ngực Úc Diêu, tiếp tục ngủ.
Úc Diêu còn đang ngủ, cảm giác được động tĩnh tinh tế vỡ vụn trong ngực, Tô Mặc Ngôn ngủ lại không quy củ, Úc Diêu trong tiềm thức ôm chặt thân thể Tô Mặc Ngôn, để cho cô ngoan ngoãn dán sát vào mình.
Đêm qua đã quá muộn, lại điên rồ hơn bao giờ hết.
Tô Mặc Ngôn và Úc Diêu đã lâu không nếm qua tư vị như vậy, thân thể cùng tình cảm đều giao hòa cùng một chỗ, dây dưa tinh tế kéo dài, như thế nào cũng tham luyến không đủ. Trong phòng ngủ đầy ánh sáng, cơ thể trắng nõn sáng bóng, vuốt ve đối phương, làm hài lòng đối phương, dường như có năng lượng vô tận.
Thẳng đến khi vui vẻ qua đi, các nàng hao hết khí lực nằm trên giường, Tô Mặc Ngôn thu liễm sự phô trương thường ngày, ngoan ngoãn giống như một con mèo nhỏ, dính vào người Úc Diêu, mà Úc Diêu cũng dỡ bỏ cái giá ngày xưa, hai người ôm hôn ngán ngẩm một hồi mới đi tắm rửa.
Khi thực sự ngủ, đã muộn, không nhìn vào đông hồ, cũng không biết là mấy giờ.
Đêm qua Úc Diêu ngủ rất ngon, thật sự là quá mệt mỏi, hoặc là nói cách khác, chỉ cần có Tô Mặc Ngôn ở bên cạnh nàng, nàng đều ngủ rất ngon. Ôm Tô Mặc Ngôn ngủ ngon lành, thế cho nên sáng sớm hôm sau, đồng hồ sinh học mười năm như một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-lieu-nhan/477813/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.