Edit: Thanh Mục
Một số cảm xúc càng kiềm chế, kết quả càng không thể kiềm chế.
"Ừm..." Tô Mặc Ngôn hừ nhẹ, cho đến khi đôi môi hai người chậm rãi tách ra.
Tô Mặc Ngôn chống lên trán Úc Diêu, lại dùng đôi môi nóng bỏng khẽ hôn lên khóe miệng đối phương vài cái. Chỉ muốn cứ như vậy, làm sao dính lấy nhau cũng không đủ.
"Ăn cơm tối chưa?" Bảo trì tư thế mập mờ này, Úc Viễn nhìn con ngươi Tô Mặc Ngôn, nhẹ giọng hỏi.
Tô Mặc Ngôn cảm thấy Úc Diêu luôn là "sát thủ lãng mạn", mặc kệ bầu không khí tốt đến đâu, đều có thể kéo được củi gạo dầu muối tương dấm trà.
Nhưng Úc Diêu vừa mở miệng, Tô Mặc Ngôn đã trêu chọc, chính là không có tiền đồ như vậy.
Không cần lời ngon tiếng ngọt quá nhiều, chỉ cần Úc Diêu ôn nhu với cô, Tô Mặc Ngôn có chút không kiềm chế được.
Bữa tối được giải quyết trên máy bay, hơn nữa, Tô Mặc Ngôn cũng không nỡ để Úc Diêu tăng ca xong, còn nấu ăn cho mình.
Tô Mặc Ngôn mím môi, khẽ cười nói, "... Không có đủ thức ăn."
Trong lời nói có lời, quả nhiên không ngoài dự đoán của Úc Diêu, một giây sau, Tô Mặc Ngôn lại hôn tới.
Được một tấc tiến một thước, còn có nhiệt tình hao tổn không hết.
Úc Diêu muốn bị Tô Mặc Ngôn hôn đến không thở nổi, nhưng Tô Mặc Ngôn vẫn quấn lấy nàng không buông ra.
Một khi xác định được quan hệ, Tô Mặc Ngôn thích, đều sẽ không hề giữ lại.
Toàn tâm toàn ý, tất cả giao phó cho nàng.
Lại dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-lieu-nhan/477807/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.