Edit: Thanh Mục
"Chỉ có vậy thôi sao?"
Ánh mắt tràn ngập ám chỉ của Tô Mặc Ngôn, truyền đạt vô cùng đúng chỗ, tay cô thủy chung ôm chặt eo nhỏ.
Nhiều lắm muốn cho lão cán bộ chủ động với mình một hồi, Tô Mặc Ngôn bất giác tiến lại gần Úc Diêu một chút, nhìn chằm chằm đôi mắt của nàng, trên mặt mang theo nụ cười, thiếu chút nữa cọ vào chóp mũi nàng.
Nhìn gương mặt gần gũi của Tô Mặc Ngôn, hơi thở của Úc Diêu dần dần tăng lên, lại nhớ tới đêm đó, trong căn phòng tối tăm, các nàng cũng ôm nhau như vậy, sau đó đầu óc nóng bỏng hôn sâu.
Có một cảm giác đam mê, nhưng nhớ lại, nó không phải là rất tốt.
Nội tâm hoạt động của Tô Mặc Ngôn rất phong phú, Úc Diêu, em đã như vậy, chị còn không biểu thị cái gì sao?
Súp gà trong nồi hầm sôi, với mùi thơm xông vào mũi.
Một lát sau, Úc Diêu phục hồi tinh thần, kịp thời tắt gas, nhẹ giọng nói với Tô Mặc Ngôn, "Chuẩn bị ăn cơm."
"........."
Úc tổng quả nhiên không phải người bình thường, Tô Mặc Ngôn đợi nửa ngày, liền đợi được một câu như vậy.
Tô Mặc Ngôn mặc kệ nhiều như vậy, ghé đầu, dán lên môi Úc Diêu, dịu dàng hôn một cái, ngọt ngào như ăn kẹo, cô khéo léo cười thản nhiên, "Em đi lấy cơm."
Ngày đi Nhật Bản đã được ấn định, vào cuối tháng giêng.
Tô Mặc Ngôn bị cảm nhiều lần, lăn qua lăn lại cho đến ngày trước khi cô đi Nhật Bản.
Xem ra số mệnh nhất định có một kiếp này.
Lần này về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-lieu-nhan/477802/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.