Edit: Thanh Mục
Tô Mặc Ngôn nhìn chằm chằm vào nàng, Úc Diêu, em lại dựa vào chị.
Lúc này, nước trong nồi sôi sùng sục, nên làm.
Úc Diêu cũng không ăn, cho nên chỉ làm hai phần. Truyện Khoa Huyễn
Tô Mặc Ngôn đứng sang một bên, chỉ là nhìn Úc Diêu đứng đó làm đồ cho mình ăn, đều nhếch khóe miệng, mỉm cười.
Cuối tháng 7 Úc Diêu đến Osaka, muốn gặp mình đi, Tô Mặc Ngôn lật qua điện thoại di động ghi chép cuộc trò chuyện giữa cô và Úc Diêu, thì ra khoảng thời gian đó, Úc Diêu vẫn chủ động liên lạc với cô.
Tô Mặc Ngôn hối hận, vì sao lúc trước không phát hiện ra.
Úc tổng vừa thực tế vừa nặng nề, một người như vậy, thật không dễ dàng mới có thể chủ động một hồi. Từ cuối tháng bảy trở đi, Tô Mặc Ngôn chưa từng trả lời tin nhắn của nàng... Lúc này nhìn bóng lưng Úc Diêu, Tô Mặc Ngôn đột nhiên cảm thấy, chính mình khiến nàng chịu ủy khuất.
Úc Diêu đối tốt với cô, Tô Mặc Ngôn hiện tại mới hoàn toàn hiểu được, Úc Diêu nấu canh đưa đến bệnh viện, chính mình lại đuổi nàng đi. Trong lòng buồn bực cùng khó chịu biết bao, vừa nghĩ đến đây, Tô Mặc Ngôn cảm thấy mình giống như tội nhân.
"Nếm thử mặn nhạt thế nào." Hòa vị, Úc Diêu bảo Tô Mặc Ngôn thử qua.
"Thơm quá..." Tô Mặc Ngôn nói.
Úc Diêu dùng thìa nhỏ múc một muỗng canh, đưa đến bên miệng Tô Mặc Ngôn, trước kia nàng cũng như vậy, để Tô Mặc Ngôn nếm thử hương vị.
Tô Mặc Ngôn đứng trước mặt Úc Diêu, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-that-lieu-nhan/477798/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.