Khi máy bay hạ cánh thì sắc trời đã tối.
Gió đêm lành lạnh khẽ khéo léo luồn vào trong quần áo, Phương Hòa kéo kín áo gió trên người, đưa mắt nhìn ánh đèn rực rỡ mới lên trong thành phố ở phía xa.
Cuối tháng chín, cái nóng mùa hè đã biến mất không còn tăm tích, cái lạnh còn chưa đến. Vì thế, thời tiết ban ngày có thể coi là dễ chịu, chỉ vào buổi tối bầu không khí mới mang vẻ đìu hiu như vậy.
Thành phố nơi Phương Hòa từng sống trong bốn năm vẫn giống như lúc cô rời đi. Nó có cả một di sản lịch sử lâu đời cùng với xu hướng hiện đại mới nổi lên. Dưới những bức tường thành, không chỉ có người già sống cuộc sống nhàn tản mà còn có những người trẻ sống độc lập và phóng khoáng.
Hai năm trước, cô kiên quyết đi tới phương Bắc, trở thành một trong số những kẻ tìm kiếm ước mơ. Sau khi trải qua nỗi cô đơn và hoang mang mà hàng nghìn người phải gánh chịu, mất mát và áp lực, cuối cùng đã bén rễ trên mảnh đất đông đúc nhưng vẫn màu mỡ đó.
Hiện giờ, một mình cô phụ trách công việc phóng viên thời tiết.
Chẳng qua vào những buổi đêm muộn về nhà, nhìn thành phố sáng đèn ngoài cửa sổ, Phương Hòa luôn muốn rời khỏi đây – một nơi không phải quê hương của mình.
Do đó, cô dùng hết tất cả những ngày nghỉ mình tích góp được, bước lên chuyến bay trở về quê nhà.
Chỉ có điều đúng là không thể xem thường nhu cầu của mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-som-len/2459888/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.