Phương Hòa sống trong đất liền từ nhỏ nên chưa từng gặp bão.
Tưởng Thần sống ngoài vùng duyên hải từ nhỏ nên đã quen với bão.
Điều đó dẫn tới kết quả là khi thành phố Lam gặp được cơn bão to mấy năm mới có một lần thì phản ứng giữa Phương Hòa và Tưởng Thần hoàn toàn khác nhau.
“Lekima” di chuyển từ nam lên bắc. Mỗi sáng sau khi tỉnh dậy, việc đầu tiên Phương Hòa làm là lướt Weibo xem dự báo quỹ đạo đi của bão, sau đó vừa run sợ trước sức mạnh của cơn bão vừa cuống cuồng tích trữ đồ trong nhà.
Tưởng Thần vẫn mảy may bình thản. Mỗi ngày anh đều cam chịu lái xe đến siêu thị đón Phương Hòa và đồng đồ tích trữ, bản thân nên làm gì thì cứ làm đó.
Hai ngày trước khi Lekima chính thức đổ bộ vào thành phố Lam, nơi đây bắt đầu xuất hiện mưa nhỏ, gió to, thời tiết âm u.
Buổi tối, phòng làm việc của Tưởng Thần tổ chức liên hoan. Anh đã làm việc với các đồng nghiệp mấy năm nay, mối quan hệ giữa đôi bên rất tốt, đôi khi kết thúc một dự án lớn trong tay sẽ hẹn nhau ra ngoài uống rượu và trò chuyện.
Lúc yên ổn thì không sao, trước thời tiết như thế này, Phương Hòa không khỏi cảm thấy lo lắng. Tất nhiên cô không thể nói những câu thuyết phục Tưởng Thần như đừng đi, cô chỉ đành dặn dò mấy câu chú ý đến an toàn và giữ liên lạc.
Tưởng Thần liên tục đồng ý, trong lòng lại không mấy để tâm, song anh vẫn ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-som-len/2459835/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.