"Edward con về mà không báo với ta một tiếng sao?" Waynee quay lại nói với vẻ mặt lo lắng.
"Con xin lỗi!"
"Không sao, vậy cô bé này là...?"
"Em của một người bạn, cô ấy là Tom. Well, mẹ biết đấy con quen biết khá rộng nên có một người bạn từ xa đến đây chơi, giờ cậu ta bận việc nên nhờ con trông cô bé ấy mà."
"Thật không?" Waynee nhướng mày nhìn Tom.
"Thật." Edward nhún vai.
"Vậy cô bé đáng yêu này con phải trông cho cẩn thận đấy, thật dễ thương như búp bê vậy ôi chà, xem nào. Trời ơi không biết con nhà ai mà xinh quá chừng. Cháu bao nhiêu tuổi hả cô bé?"
"Cháu 18 ạ."
"Hả?" Waynee ngạc nhiên. Một đứa trẻ thế này nói mười lăm tuổi bà còn hơi tin, sao lại đến 18 được nhỉ?
"Cháu bị suy dinh dưỡng nên hơi nhỏ con thôi chứ cháu 18 rồi ạ."
"Ồ, ta cứ tưởng cháu 13 tuổi thôi. Dễ thương quá đi, làm con ta nhé?" Waynee sang ngồi kế bên Tom, nắm lấy tay cô nói với vẻ mặt dịu dàng.
"A! Dạ?" Tom bị bất ngờ đến tim đập thình thịch không nghĩ rằng bác ấy lại nói vậy.
"Mẹ!"Edward ho một tiếng nhắc nhở.
"Ta xin lỗi, tại vì con bé đáng yêu quá thôi."
"Tom, tôi mang đồ cho em nè, phòng tắm ngay cuối hành lang, em đi tắm đi rồi chuẩn bị cho lễ hội."
"Vâng. Cháu xin phép ạ."Tom gật đầu với Edward rồi quay sang lễ phép với Waynee khiến bà mỉm cười hài lòng.
"Ừ! Ngoan quá, đi đi con."
Tom bước vào phòng tắm, cô mở ra bộ đồ Edward đưa, là một bộ đầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-soi-va-chang-tho-san/2112/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.