Về đến nhà, nhìn thấy ông Tần vẫn đang ngồi ở sofa, hắn lật đật đi đến.
-"Bố, khuya vậy rồi. Bố còn chưa ngủ sao?"
Tần Kiến Thụy gác lại tờ báo, đưa tay chỉ về phía ghế bên cạnh, ra lệnh.
-"Qua kia ngồi đi, bố có chuyện muốn nói đây."
Tần Tường Hi tò mò nhìn ông một lúc, rồi ngoan ngoãn đi đến ghế.
-"Hôm nay bố đã đến gặp Lão Lệ."
Ông Tần uống một ngụm trà, nhàn nhạt đáp.
Lời này của ông làm hắn có đôi chút khó hiểu. Hắn nhíu mày, còn chưa kịp mở miệng thì ông Tần cũng đã lên tiếng giải thích thêm.
-"Lệ Minh Trí không muốn gả con gái nữa, ông ấy bảo gả cho một đứa không ra gì như con chắc chắn con gái cưng của Lệ gia sẽ khổ."
Tần Tường Hi trong lòng không khỏi buồn cười. Xem ra lần đó hắn tìm đến Lệ gia đã chọc Lệ Minh Trí giận đến mức mặc kệ Lệ Tịch Vân mà kiến quyết muốn hủy hôn ước. Vừa hay, lại đúng ý hắn.
-"Còn dám cười sao?"
Tần Kiến Thụy liếc mắt nhìn sang hắn, nghiêm giọng hỏi.
Hắn cũng nhanh chóng im bật, trở về trạng thái ban đầu.
-"Bố, bố thấy con giống kẻ không ra gì sao?"
Hắn nhướng mày, gương mặt có phần ranh mãnh, hỏi.
-"Còn không phải sao? Con ngang nhiên đến Lệ gia bắt ông ta đi xin lỗi con bé Vũ Kỳ, khiến ông ta giận đến mức chạy đến tận đây tìm bố mắng một trận. Tần Tường Hi, từ bao giờ mà con làm việc trở nên hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-rua-danh-da/2906484/chuong-39.html