Phong Lãng bất lực quay mặt sang nơi khác, Thẩm Hi xoay mặt của hắn lại đối diện với mình, cô cười ngốc nghếch nói. 
" Có qua thì phải có lại." 
Thẩm Hi nói xong thì chủ động hôn Phong Lãng, hắn cố kìm chế cảm xúc của bản thân đẩy Thẩm Hi ra. 
" Thẩm Hi cô còn tỉnh táo không ?" 
Thẩm Hi lắc đầu nói. 
" Có chút hơi khó chịu nhưng vẫn tỉnh táo." 
Phong Lãng đẩy Thẩm Hi ra định đứng lên như lại bị cô trấn áp ngồi xuống. 
" Anh định đi đâu ?" 
Phong Lãng chao mày nói. 
" Cô đừng thách thức giới hạn của tôi." 
Thẩm Hi bắt đầu hôn vào má phải, rồi lại chuyển sang má trái của Phong Lãng, rồi nhìn hắn cười ngây ngốc. Cơ thể của Phong Lãng bắt đầu rạo rực hắn cố gắng thoát khỏi Thẩm Hi nhưng cô cứ bám chặt không cho hắn đi. 
Phong Lãng đưa tay bóp trán, nơi đó của hắn bắt đầu phản ứng Thẩm Hi cứ ma sát và khiến cho Phong Lãng phải chửi thề. 
" Mẹ kiếp cô đừng có cử động nữa được không." 
Thẩm Hi nghe Phong Lãng nói thì càng khiêu khích hắn cô ma sát nhanh hơn, Phong Lãng hít một hơi thật sâu rồi kiên quyết nói. 
" Tránh ra nếu không cô sẽ không thoát được đâu." 
Thẩm Hi chao mày lại trách móc Phong Lãng. 
" Anh bị sao thế cứ khó chịu với tôi mới được à." 
Thẩm Hi cảm thấy vô cùng nóng, cô đưa tay cởi bỏ chiếc áo của mình, Phong Lãng vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phong-vien-xau-so-cua-lao-nhi/2933979/chuong-31.html