Minh Châu đến bên cạnh giữ chặt Thẩm Hi, cố trấn an cô.
" Bình tĩnh lại anh ấy không dễ chết như vậy đâu."
Thất Hoàng không muốn cho người dừng tay lại nhưng nếu càng tiếp tục thì Phong Lãng sẽ chết mất, Tam Hưng đứng bên cạnh nhìn Phong Lãng bị tra tấn đau đớn, hắn ta cảm thấy vô cùng thoả mãn, Thời Phúc liếc nhìn về phía Tam Hưng tức giận nắm tay lại thành nắm đấm căm phẫn nói.
" Tên khốn kiếp."
Phong Lãng chỉ còn lại một hơi thở yếu ớt, hắn cố gắng ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Hi, sự đau sót của Thẩm Hi đã thể hiện lên gương mặt đã đầm đìa nước mắt, Thất Hoàng hét lớn về phía Phong Lãng.
" Cậu có nhận tội của mình không."
Phong Lãng vẫn giữ vẫn sự kiên định của mình.
" Tôi không làm những chuyện đó."
Thất Hoàng liền tức giận lao đến giật lấy roi thép trong tay của thuộc hạ quật mạnh lên người Phong Lãng.
" Cố chấp tôi xem cậu cố chấp được bao lâu."
Ông ta vẫn vung mạnh roi thép vào người Phong Lãng, Nguyên Hoa sợ hắn sẽ không chống cự được nên đã nhận hết tội lỗi về phía mình.
" Là tôi đã dụ dỗ Phong anh ta vô tội."
Thất Hoàng nghe Nguyên Hoa nói, ông ta liền dùng ánh mắt dữ tợn liếc nhìn cô ta, Nguyên Hoa liền run rẩy lấp bấp nói.
" Xin ông hãy bớt giận."
Thất Hoàng vung roi thép về phía Nguyên Hoa tức giận nói.
" Ả đàn bà đáng chết."
Cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phong-vien-xau-so-cua-lao-nhi/2933963/chuong-39.html