Mấy ngày này Thẩm Hi thường rất bận rộn cô vừa đến công ty để làm việc vừa chạy đến chỗ của mẹ Phong Lãng, bà cũng cảm nhận được sự chân thành của Thẩm Hi nên cũng đã dần xem có tình cảm và trở nên thân thiết với Thẩm Hi hơn. Vì được Thẩm Hi thúc đẩy tập luyện và ăn uống điều độ nên mẹ của Phong Lãng đã hồi phục, hiện tại sức khỏe của bà đã ổn định và có thể xuất viện.
Hai người quay về nhà, Thẩm Hi chủ động xách hết những túi đồ của bà, mẹ của Phong Lãng vui vẻ mở cửa ra vì lâu ngày không về nhà nên căn nhà đã bám đầy bụi, Thẩm Hi giúp bà dọn dẹp rồi cũng với mẹ của Phong Lãng đi siêu thị mua một ít đồ về nấu nướng.
Suốt quá trình Thẩm Hi đã nhìn đã nhìn được nụ cười trên môi của bà, cô cũng cảm thấy vui lây, dù sao bản thân cũng đã giúp cho Phong Lãng cảm thấy yên tâm hơn, để anh tập trung thi hành nhiệm vụ, còn quay về với gia đình.
Mẹ của Phong Lãng tự tay vào bếp để nấu cơm mời Thẩm Hi ăn, cô cũng đi xuống bếp để giúp đỡ bà, hai người dường như rất hợp ý nhau, đến lúc cả hai cùng ngồi vào bàn ăn, thì mẹ của Phong Lãng đã trải lòng với cô.
" Đã lâu rồi bác chưa được ngồi ăn chung với với ai cả, hôm nay bác cảm thấy vui lắm, bác có một điều muốn xin con có được không ?"
Thẩm Hi gật đầu vui vẻ nói.
" Dạ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phong-vien-xau-so-cua-lao-nhi/2933934/chuong-55.html