Đây là lần đầu tiên Thẩm Hi bị mẹ của mình đánh, cô rất đau lòng nhưng vì sự cố chấp của mẹ cô đành phải rời khỏi đây.
" Nếu mẹ đã muốn như thế thì con sẽ rời đi."
Nói rồi cô đi vào nhà thu dọn hành lý, người từ nãy đến giờ không nói lời nào là ba của cô, ông là người đứng ở giữa hai mẹ con cô, thật sự ông không nỡ nhìn con gái rời đi, nhưng mẹ của cô lại vô cùng quá đáng, ông muốn con gái mình được hạnh phúc nên cũng chỉ biết nhìn cô rời đi.
Thẩm Hi cùng dì Lan rời khỏi nhà, hai người ngồi trong Taxi mà lòng nặng trĩu, dì Lan biết cô rất đau lòng từ lâu bà đã xem cô là gia đình của mình yêu thương cô.
" Thẩm Hi à bác xin lỗi đã khiến cho con và mẹ xảy ra mâu thuẫn."
Cô lắc đầu lau đi nước mắt trên mặt rồi nói.
" Không đâu tất cả là do con lựa chọn con sẽ không bao giờ hối tiếc vì những việc đã xảy ra, bác đừng vì như thế mà thêm nặng lòng."
Dì Lan ôm lấy cô để như một đứa con gái của mình.
" Từ giờ ta sẽ là người chăm sóc con, xem con như con gái của mình đừng đau lòng nữa."
Bà đưa tay vén mái tóc của cô như một người mẹ, Thẩm Hi cũng cảm nhận được hơi ấm của bà cô cảm thấy được an ủi phần nào, bây giời bọn họ sẽ sống nương tựa vào nhau cùng nhau vượt qua những khó khăn phía trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phong-vien-xau-so-cua-lao-nhi/2933908/chuong-66.html